Kết nối khái niệm giác ngộ, tỉnh thức, tu hành, từ bi, trí tuệ
Updated: 20/05/2024 - By: Siêu - Categories: Thức tỉnh
Ngày nay đa phần người ta không biết tu hành là tu cái gì nên cứ mò mẫm chạy theo những thứ họ không giải thích được như: khổ hạnh, không ăn không uống, thiền định nhiều ngày liên tiếp, có xá lợi, công năng đặc dị, vân vân. Điều mọi người chạy theo hiện nay giống như câu chuyện thầy bói mù xem voi tôi được học lúc nhỏ vậy. Ông thì thấy người khác thiền thì thiền theo nhưng không biết thiền để làm gì. Ông thì kinh sách kêu làm gì thì làm giống y hệt mà không hiểu ý nghĩa điều mình làm. Bà thì không biết gì hết thấy người ta nhịn đói hay quá chạy lại quỳ lạy cầu xin. Đây là lý do tôi viết bài này để giúp mọi người kết nối mọi khái niệm cơ bản liên quan đến tu hành giác ngộ lại với nhau.
- Giác ngộ là gì?
- Tỉnh thức là gì?
- Tu hành là gì?
- Tại sao phải cân bằng 7 luân xa?
- Từ bi, trí tuệ với giác ngộ có liên quan?
- Con đường của phật Thích Ca
- Đừng buông bỏ để đạt được một điều gì đó
- Đạo chúa giác ngộ như thế nào?
Giác ngộ là gì?
Con người sống cuộc đời bình thường phải trải qua rất nhiều đau khổ mới có thể giác ngộ. Mỗi một lần khổ đau đến với họ, nếu họ tìm cách vượt qua được, thì sẽ tích lũy được những kinh nghiệm giúp vượt qua khổ đau. Khi đã nhận đủ bài học từ những khổ đau thì họ sẽ giác ngộ. Giác ngộ ngày nay còn được biết đến với những cái tên khác như thức tỉnh tâm linh hay thức tỉnh Kundalini. Sau lần giác ngộ đầu tiên này bạn sẽ có câu trả lời cho câu hỏi “sống trên đời để làm gì?“.
Giai đoạn mới thức tỉnh, linh hồn con người bị tổn thương rất nhiều, tính cách chưa ổn định. Tuy nhiên, họ lại có khao khát tìm hiểu về tâm linh rất cao và rất dễ đi sai đường giai đoạn này. Họ sẽ lên mạng tìm kiếm các video về tâm linh hoặc lao ra ngoài tìm kiếm những người thầy. Tuy nhiên, hầu hết những video tâm linh trên mạng hiện nay đều được tạo ra bởi những người chưa thức tỉnh, không có trải nghiệm thực tế, mục đích kiếm tiền là chính. Do đó, người mới giác ngộ rất dễ đi sai đường nếu tin theo những người mê muội tôn giáo hoặc dùng tâm linh để trục lợi.
Ví dụ như phật Thích Ca tự hành xác đến suýt chết cũng vì học theo những kiểu khổ hạnh cực đoan thời xưa. Những người thức tỉnh ngày nay sau khi thức tỉnh nghĩ rằng phải đi vào chùa, phải sống cô lập ở rừng sâu, phải bỏ vợ bỏ chồng, bỏ hết tài sản đi khất thực, vân vân. Tôi cũng vì tin vào những video tâm linh vớ vẫn lúc mới thức tỉnh mà suýt bị ngớ ngẩn.
Nếu một người thức tỉnh Kundalini thì mức năng lượng của người đó đã nâng lên một bậc thang mới, bộ não đã có thể hoạt động với hiệu suất cao hơn so với người bình thường. Người thức tỉnh Kundalini chỉ cần sống thật lâu thì trí tuệ tự động phát sinh thậm chí không cần ai dạy hay đọc sách. Tuy nhiên, nếu có đọc sách hoặc tiếp xúc thực tế nhiều thì trí tuệ sẽ phát sinh nhanh hơn rất nhiều.
Thực tế, người mới giác ngộ chẳng cần tìm kiếm gì ở bên ngoài cả. Họ chỉ cần dừng lại, dành quyền kiểm soát tâm trí lại để sống tỉnh thức để có cách nhìn nhận những vấn đề trong cuộc sống theo hướng khách quan nhất. Với cái thấy đúng, trí tuệ từ những kiếp sống trước sẽ dần ùa về theo thời gian.
Tỉnh thức là gì?
Sở dĩ người mới giác ngộ không biết họ có khả năng làm chủ tâm trí của mình vì họ đã đánh đồng chính họ với tâm trí của họ quá lâu. Lúc đầu, họ cũng như bao người ngoài kia, tâm trí sai đâu nghe đó, tức giận tâm trí bảo đánh người thì đánh người, xã hội làm gì thì làm theo chứ nhiều khi không biết làm những điều đó có ý nghĩa gì. Sau khi tỉnh thức họ mới biết họ có khả năng làm chủ tâm trí của mình.
Người tỉnh thức là người có khả năng đưa não về trạng thái trống rỗng và duy trì trạng thái đó trong một thời gian dài bất kỳ khi nào họ muốn. Tỉnh thức không nhất thiết phải là luôn luôn tập trung vào giây phút ở hiện tại. Tuy nhiên, người tỉnh thức có khả năng quan sát và chấm dứt những suy nghĩ xấu khi nó vừa lóe lên trong đầu. Họ không cần phải tập trung vào hơi thở như những người hành thiền. Khi một suy nghĩ lóe lên trong đầu, người tỉnh thức biết tâm nào tạo ra suy nghĩ đó và nếu làm theo nó thì sẽ có kết quả như thế nào. Khi một vấn đề xảy đến với họ thì họ sẽ đưa ra được nhiều phương án giải quyết khác nhau.
Có rất nhiều cách để đạt được tỉnh thức sau khi thức tỉnh tâm linh: đọc sách, viết nhật ký, tập khí công, yoga, thiền định, vân vân. Người chưa giác ngộ cũng có thể rèn luyện để sống tỉnh thức ở một mức độ nào đó chưa hoàn toàn. Sau đó, học lại cách nhìn nhận vấn đề từ những người đã giác ngộ để có hướng đi đúng đắn trong con đường đời để giác ngộ nhanh hơn.
Người đã tỉnh thức vẫn sống cuộc đời bình thường như bao người khác. Tuy nhiên, những vấn đề lúc trước khiến họ cáu gắt khó chịu thì nay đã khác xưa do họ đã làm chủ được tâm trí và không còn để nó dẫn dắt nữa. Ví dụ, có lần tôi đang tắm thì hết nước trên bồn chứa. Nếu là trước đây thì tôi đã tức giận vì cho rằng mẹ tôi không bơm nước nhưng giờ đây tôi thấy trách nhiệm đến từ phía mình, đáng lẽ ra tôi phải tự kiểm tra nước trước khi tắm, vì thế mà tôi không còn tức giận vô cớ như lúc trước.
Tỉnh thức giúp người ta có cái thấy đúng để phát sinh trí tuệ. Người giác ngộ sau khi đã tỉnh thức sẽ biết tại sao lúc trước họ khổ, tại sao người khác khổ, người bị tâm nào dẫn dắt sẽ có kết quả khổ đau như thế nào. Vì vốn dĩ tất cả những điều này họ đều đã trải qua hoặc đã học được từ khổ đau của người khác trong những kiếp sống trước. Sau khi tỉnh thức, nếu có dịp trải nghiệm lại những sự việc cũ, họ sẽ nhận ra “à thì ra lúc trước mình khổ là vì có những nhận thức sai lầm như vậy”.
Tóm tắt lại, ai bị nghiệp quật khổ đủ nếu tìm được cách thoát ra thì sẽ thức tỉnh Kundalini. Thức tỉnh rồi tìm cách làm chủ được tâm trí (tỉnh thức) thì sẽ có cái thấy đúng để phát sinh trí tuệ. Dần dần, trí tuệ từ tiềm thức từ vô lượng kiếp sống ùa về giúp người đó hiểu được tại sao lúc trước mình khổ và tại sao người khác khổ. Người giác ngộ nếu đi trên con đường phụng sự cho sự sống sẽ ngày càng giải thích được rất nhiều sự vật hiện tượng trên đời.
Tu hành là gì?
Người giác ngộ là người đã trải qua rất nhiều đau khổ trong cuộc sống và họ đã tự tìm cách hóa giải được mới có thể giác ngộ. Tu hành là học cách thay đổi nhận thức theo chiều hướng đúng đắn hơn từ những người giác ngộ đi trước truyền dạy lại để áp dụng vào giải quyết những vấn đề trong cuộc sống hàng ngày. Hiểu đơn giản nó như quá trình lập trình lại tiềm thức vậy. Tu hành bản thân nó đã trái với tự nhiên vì vốn dĩ con người cần phải trải qua đau khổ mới nhận được ra được cái sai của mình mà sửa đổi. Phải khổ đau, người ta mới nhớ lâu.
Ngày nay, đa phần người ta làm ngược lại. Thay vì học theo những người mang tư tưởng hướng đến hạnh phúc thì đa phần lại chạy theo những người còn chìm đắm trong khổ đau. Con người có xu hướng bị mê hoặc bởi những điều kỳ lạ họ không giải thích được kiểu như: khổ hạnh, không ăn không uống, thiền định nhiều ngày liên tiếp, có xá lợi, công năng đặc dị, vân vân. Họ cho rằng giác ngộ là cái gì đó cao xa, thần thông, biến hóa, bay lượn như trong phim Tây Du Ký.
Thực tế, giác ngộ là một điều rất dễ dàng nếu bạn không chạy theo nó. Ngược lại, bạn cho nó là cái gì đó rất khó thực hiện và làm mọi cách để chạy theo thì nó sẽ khó như ý muốn của bạn. Tôi là kiểu người thực dụng, cái gì không ăn được, không giúp ích gì được cho ai thì không quan tâm, tu hành mà khổ quá thì dẹp nghỉ tu. Nhờ vậy mà tôi đạt được những điều người ta chạy theo một cách dễ dàng.
Tại sao phải cân bằng 7 luân xa?
Bạn có biết tại sao phải cân bằng 7 luân xa bạn mới có thể thức tỉnh Kundalini và giác ngộ được không? Vì chúng chính là các tâm của bạn, chúng được tạo nên từ những thói quen suy nghĩ hàng ngày của bạn, chúng quyết định suy nghĩ và hành động tương lai của bạn. Hiểu nôm na các luân xa như là những kho chứa đựng tiềm thức vậy đó. Hàng ngày bạn nghĩ gì, làm gì đều được lưu lại trong các kho tiềm thức này. Khi gặp chuyện thì bạn sẽ lấy chúng ra sử dụng.
Tâm nào của bạn càng lớn thì bạn càng có xu hướng suy nghĩ và hành động theo điều khiển của tâm đó. Ví dụ khi bạn nói chuyện với mẹ bạn mà mẹ bạn không nghe thấy. Cái luân xa 3 (tâm sân) khiến cho bạn có suy nghĩ “nói lớn như vậy mà vẫn không nghe, bộ bị điếc hay sao vậy?”, nó khiến bạn tức giận và cho rằng mẹ bạn khiêu khích bạn. Tuy nhiên, cái luân xa 7 (tâm tuệ) phản biện lại “mẹ già rồi, tai không còn nghe rõ được như lúc xưa”, nó khiến bạn quan tâm đến sức khỏe mẹ bạn hơn.
Tại sao có những người chỉ vì những mâu thuẫn nhỏ nhặt mà có thể ra tay sát hại người khác. Vì tâm sân quá lớn khiến họ chỉ có thể suy nghĩ theo chiều hướng người khác khiêu khích họ chứ không thể suy nghĩ theo chiều hướng khác đi để tự hóa giải cơn giận. Vì sao tâm sân của họ lớn? Chính vì họ tự rèn luyện cho mình thói quen suy nghĩ những vấn đề đến với họ trong cuộc sống chỉ theo chiều hướng tức giận oán trách người khác.
Con người nhìn bên ngoài thì có cấu tạo cơ thể giống nhau nhưng linh hồn thì khác nhau hoàn toàn. Người có tâm tuệ kém phát triển có thể xem như ma quỷ. Họ sẵn sàng gây hại cho người khác chỉ vì lợi ích cá nhân. Tại sao tâm tuệ họ kém phát triển? Vì họ tự rèn luyện cho mình thói quen suy nghĩ và hành động theo chiều hướng lợi mình hại người. Buôn bán thì cân thiếu, chặt chém khách hàng, treo đầu dê bán thịt chó. Vì tiền mà tẩm hóa chất độc hại vào thực phẩm đầu độc chính đồng loại của mình. Rau thì trồng luống nào ăn thì không phun thuốc, luống nào bán thì phun thuốc vô tội vạ. Rác thải sinh hoạt thì vứt thẳng ra đường, ra kênh rạch. Sản xuất thì xả thải trực tiếp ra môi trường mà không nghĩ gì đến những sinh vật sống khác.
Các luân xa được vũ trụ thiết kế để hỗ trợ và khống chế lẫn nhau. Một người cân bằng 7 luân xa sẽ có thể dùng thiện si cân bằng tham sân, dùng nhẫn chân tuệ hóa giải tham sân si. Người đó có khả năng kiến tạo nên cuộc đời hạnh phúc của mình mà không làm hại đến bất kỳ người hay sinh vật sống nào khác. Người đó cân bằng giữa việc cho đi và nhận lại. Chỉ khi phát triển cân bằng tất cả 7 luân xa thì con người mới có thể tìm về chân ngã và giác ngộ.
Từ bi, trí tuệ với giác ngộ có liên quan?
Có rất nhiều loại trí tuệ, 7 luân xa chính trên cơ thể tạo ra 7 loại trí tuệ cho con người. Loại trí tuệ mà người thực hành thiền định nhận được là loại trí thông minh từ luân xa 6, chỉ dùng để học và hiểu thông suốt kinh sách mà thôi. Loại trí tuệ giúp con người giác ngộ là loại trí tuệ giúp nhận diện khổ đau và tìm ra con đường thoát khổ từ luân xa 7.
Loại trí tuệ từ luân xa 7 giúp con người sớm nhận ra bài học từ khổ đau của chính bản thân cũng như từ người khác. Loại trí tuệ này phát triển bởi sự biết ơn và lòng trắc ẩn. Lòng trắc ẩn còn được gọi với cái tên khác là lòng từ bi. Chỉ khi bao dung người khác bạn mới có thể thấu hiểu được khổ đau của họ.
Ví dụ những người thích phán xét chỉ thấy được người nghèo là do họ lười và chấm hết, cái thấy của họ chỉ đến đấy mà thôi. Người giàu lòng trắc ẩn thì chịu khó ở lại lâu hơn với những người nghèo và có cái thấy đúng đắn hơn. Có những người nghèo là do họ lười biếng thật nhưng cũng có những người chăm chỉ làm việc, thậm chí chăm chỉ hơn cả người giàu nhưng mãi không tìm được lối thoát.
Người giàu lòng trắc ẩn phát sinh trí tuệ do học được nhiều bài học từ khổ đau của người khác và giác ngộ nhanh hơn. Người thích trách móc sẽ được vũ trụ “cho một vé” thất bại, phá sản mới thấu hiểu được nỗi khổ đau trong vô vọng của người nghèo. Tôi nói cho bạn dễ hình dung chứ tất cả đều vận hành theo luật của vũ trụ chứ vũ trụ không can thiệp vào để ban phước gián họa cho ai cả. Vũ trụ chỉ đưa ra quy luật vận hành, ai chơi đúng luật thì qua màn kế tiếp, chơi không đúng thì luân hồi chơi lại màn trái đất.
Đạo phật là đạo của từ bi và trí tuệ, từ bi giúp phát sinh trí tuệ, loại trí tuệ giúp vượt qua những khổ đau trong cuộc sống. Các kỹ thuật như thiền định chỉ giúp bạn đạt được trạng thái tỉnh thức tạm thời mà thôi. Tức là dùng thiền định để lẫn tránh cuộc đời chứ không giải quyết được những khổ đau tận gốc rễ. Muốn giải quyết khổ đau tận gốc rễ, bạn phải học cách nhận thức từ những người giác ngộ thật sự.
Con đường của phật Thích Ca
Thực chất, phật Thích Ca giác ngộ bằng đường đời. Lúc phật Thích Ca từ bỏ hoàng cung đi khất thực thì phật đã thức tỉnh Kundalini (hay giác ngộ). Nhiều người cho rằng phật bỏ cha mẹ vợ con để đi tu là cái thấy sai. Thực chất, phật bỏ đi cái phiền não vì nếu ở hoàng cung phải lo nghĩ việc chiến tranh, chém giết với các bộ tộc khác. Ai xem phim cuộc đời đức phật sẽ thấy niềm hạnh phúc an lạc của phật khi ăn bát cơm khất thực mà không cần phải lo nghĩ tranh đấu như cuộc sống trong hoàng cung. Nó giống với giai đoạn thức tỉnh tâm linh của nhiều người ở thời điểm hiện tại. Họ cũng phải từ bỏ các chấp niệm về sự nghiệp và tình cảm để thức tỉnh Kundalini và giác ngộ.
Thử thách cuối cùng trong đêm thức tỉnh tâm linh của tôi là buông bỏ tình cảm với người không trân trọng mình. Giây phút mà tôi chọn buông xuống là giây phút Kundalini chạy lên đỉnh đầu, một niềm hạnh phúc lan tỏa khắp não bộ, một loạt hình ảnh về những điều chưa thông suốt về đạo vợ chồng, cách con người đối xử với nhau mà tôi nạp vào đầu trước đó hiện ra như những thước phim tua nhanh. Nó giống như trải nghiệm cận tử, người ta cũng được xem lại đoạn phim tua nhanh về cuộc đời khi linh hồn thoát ra.
Như đã giải thích ở phần trên, những người mới giác ngộ khao khát tìm hiểu tâm linh rất dễ lầm đường lạc lối vì bị ảnh hưởng bởi những tín ngưỡng ở nơi mà họ sinh sống. Sở dĩ phật thiền định khổ hạnh 6 năm đến suy kiệt cũng chính vì thấy thời đó rất nhiều người tu theo con đường tự hành xác như vậy. Nhờ được cứu bởi bát cháo sữa mà phật mới nhận ra diệt tận gốc tham sân si chính là diệt trừ đi sự sống, tự tìm khổ chứ chẳng có ích lợi gì cả. Từ đó, phật mới theo con đường trung đạo, không lợi dưỡng cũng không tự hành hạ bản thân.
Đừng buông bỏ để đạt được một điều gì đó
Rất nhiều người phạm phải một điều sai lầm khi tu hành đó là “buông bỏ để đạt được một điều gì đó”. Điều mà những người thiền định, khổ hạnh, ép xác muốn đạt được là trở thành hình bóng của một người nào đó mà họ ngưỡng mộ. Bất kỳ mong cầu nào đều là biến thể của tâm sân. Tâm sân nó khiến con người hạnh phúc khi đạt được một điều gì đó mà họ cho rằng rất khó đạt được. Điều này tôi đã giải thích trong bài luân xa 3.
Người mà càng muốn diệt trừ tham sân si thì tâm sân của họ càng lớn vì họ muốn chiến đấu với chính tâm trí của mình để đạt được mong cầu. Tâm sân rất tinh ranh, nó chuyển từ dạng này sang dạng khác làm người ta khó nhận ra. Tuy nhiên, người càng tu sai cách thì tâm sân sẽ ngày càng lớn dần và khổ đau do tâm sân thu hút đến với họ sẽ ngày càng nhiều (theo luật hấp dẫn).
Ngoài tạo ra tâm sân, luân xa 3 còn điều khiển các cơ quan quan trọng trong cơ thể. Chỉ khi nào bạn không còn mong cầu đi tìm cái gì đó để cho vào miệng để tiếp tục sống thì mới mong diệt trừ được nó. Người mà diệt trừ được hoàn toàn tham sân si chỉ có người thực vật hoặc xác chết mà thôi. Ngay cả mong cầu giải thoát, niết bàn, thành phật, phát nguyện cứu độ cả vũ trụ cũng là đang bị tâm sân dẫn dắt đấy! Nên tôi thấy ai chúc nhau tu hành tinh tấn, làm gì cũng nghĩ đến công đức, hồi hướng công đức khắp vũ trụ thì tôi biết chắc chắn người đó càng tu thì tâm sân càng lớn.
Tham sân si không thể diệt trừ chỉ có thể phát triển cân bằng với các tâm khác (thiện nhẫn chân tuệ) để chúng không thể dẫn dắt bạn đến khổ đau. Ái kỷ tâm linh là đích đến của những người muốn diệt trừ tham sân si. Sở dĩ những người tu khổ hạnh thất bại là vì mục đích buông bỏ vì sự giải thoát cho chính bản thân họ. Chính vì vậy mà tâm tuệ của họ không phát triển trong suốt quá trình họ tu khổ hạnh. Ngoài ra, thân không khỏe mạnh thì trí tuệ không thể phát sinh do có ít hormone hạnh phúc trong não bộ.
Khi bạn đi đúng hướng, đến giai đoạn sắp giác ngộ sẽ có những người đến trợ duyên cho bạn. Họ sẽ cố tình làm khó bạn nhưng làm ra vẻ rất đáng thương, bạn phải có lòng trắc ẩn đủ lớn mới có thể hạ cái tôi của mình xuống để giúp đỡ họ. Vũ trụ sắp xếp rất hoàn hảo, khi các tâm của bạn cân bằng là lúc bạn giác ngộ.
Luật của vũ trụ là cân bằng, bạn không cần phải từ bi đến mức độ tự cắt thịt cho chim ăn hay lấy thân mình lấp lỗ châu mai mới có thể giác ngộ. Bạn cũng không nên cố tỏ ra khiêm nhường, đội cả thiên hạ trên đầu vì bạn và tất cả các sinh vật sống khác trong vũ trụ đều ngang hàng với nhau, đều là thân xác của Thượng Đế. Bạn cũng không cần phải ăn uống khổ cực vì vũ trụ vốn có đủ thức ăn cho muôn loài sống hòa hợp với nhau.
Đạo chúa giác ngộ như thế nào?
Đối với đạo chúa, người ta chú trọng rèn luyện lòng biết ơn nhiều hơn, họ biết ơn thượng đế đã cho họ bữa ăn. Thượng đế của họ thực chất là vũ trụ. Vũ trụ và các hành tinh đều là những dạng sống có ý thức. Con người và các loài sinh vật sống khác chỉ là những tế bào trên cơ thể của thượng đế mà thôi. Con người không biết điều đó mới phân phe phái, tôn giáo.
Cái gọi là vô ngã là khi một người giác ngộ hiểu được bản chất thật của mình, biết được mình là một phần không thể tách rời của vũ trụ. Từ đó, người đó có ý thức phụng sự vì sự sống và tiến hóa của cơ thể chung. Những người khác nhau dù sống trong những hoàn cảnh khác nhau khi giác ngộ đều hướng về cùng một chân lý. Đó là chân ngã của vũ trụ. Những ai cho rằng giác ngộ là cái gì đó cao xa, độc tôn, thần thánh, đều là ảo tưởng cả.
Người tính nam dễ phát triển lòng biết ơn hơn thì hãy phát triển lòng biết ơn trước. Người tính nữ thiên về lòng trắc ẩn nhiều hơn. Dù là lòng biết ơn hay trắc ẩn, chúng đều hướng con người đến sự sẻ chia, cho đi không mong cầu nhận lại, và hướng đến giác ngộ. Để giác ngộ được thì con người cần phải cân bằng tính nam và tính nữ bên trong mình và có cả hai lòng biết ơn và trắc ẩn.
Để lại một bình luận